Bộ phim ngắn “Kỳ lân tặng con, trời ban hỷ phúc” đã bị loại bỏ khỏi tất cả các nền tảng trực tuyến tại Trung Quốc sau khi gặp phải phản ứng dữ dội từ công chúng. Nội dung phim bị chỉ trích vì có tình tiết荒诞, thậm chí gây sốc khi nhân vật nữ chính sinh ra 99 người con, mà rõ ràng mục đích không phải là tạo ra một tác phẩm nghệ thuật sáng tạo, mà đơn thuần là nhằm gây chú ý và thu hút lượt xem.

Mặc dù đã kịp thu về hàng chục triệu lượt xem trên các nền tảng trực tuyến trước khi bị gỡ bỏ, bộ phim ngắn này đã khiến nhiều người dùng mạng xã hội để lại bình luận mỉa mai và chỉ trích về nội dung của phim. Trước phản ứng của công chúng, nam diễn viên chính Vương Vũ Uy đã lên tiếng phản hồi, cho rằng bộ phim “hơi điên” nhưng khán giả nên xem một cách nhẹ nhàng và không nên suy nghĩ quá nhiều. Anh thừa nhận rằng bản thân đã nhận vai diễn này mà không đọc kỹ kịch bản.

Tờ The Paper đã lên án và cho rằng đã đến lúc một bộ phận người làm phim ngắn cần phải nhìn lại và suy ngẫm sâu sắc về trách nhiệm nghề nghiệp cũng như giá trị nội dung mà họ mang lại cho công chúng. Các chuyên gia cũng cho rằng sự lan rộng của các bộ phim “rác” bắt nguồn từ chính cách vận hành của các nền tảng video ngắn. Khi thuật toán ưu tiên các nội dung có tỷ lệ xem trọn vẹn và lượt nhấn cao, những video càng kỳ quặc và giật gân càng dễ lan truyền.

Một vấn đề đáng lo ngại khác là đối tượng chính của phim ngắn hiện nay là thanh thiếu niên – nhóm chưa đủ khả năng nhận định đúng sai và dễ bị ảnh hưởng bởi những giá trị lệch lạc mà phim phản ánh. Để chấn chỉnh thị trường, các chuyên gia và giới chức quản lý đề xuất cần siết chặt quản lý nội dung, chẳng hạn như cấm các phim dung tục, phản道 đức, gỡ bỏ sản phẩm sai phạm và xử lý nghiêm các nhà sản xuất.
Đồng thời, cần ban hành chính sách khuyến khích các tác phẩm chất lượng, có chiều sâu và định hướng đúng cho thị trường. Về phía nhà sáng tạo, chuyên gia cho rằng cần thay đổi tư duy và thay vì chạy theo hiệu ứng sốc, nên đầu tư vào nội dung phản ánh tích cực, tạo sự đồng cảm và định hình giá trị đúng đắn cho người xem, đặc biệt là giới trẻ. Chỉ khi đó, phim ngắn mới có thể phát triển lành mạnh và bền vững.